Nhiều người nữ giới kể khổ về chuyện nằm bếp , mỏi mệt vì chồng vô tâm, mẹ chồng hay xét nét hoặc cổ hủ lạc hậu, tôi mới thấy mình quá hạnh phúc vì được chồng chăm lo không chê được điểm nào.
Sau thời kì dài điều trị hiếm muộn , đến khi quá sức mệt mỏi định xin con nuôi thì bất ngờ tôi lại có thai. Khỏi phải nói, cha mẹ chồng vui tới mức bật khóc luôn. Còn chồng tôi ôm lấy tôi đầy xúc động. thời kì bầu bí, tôi được chồng coi sóc rất tốt, đến khi nằm bếp anh càng thương tình hơn.
Anh nghỉ phép hai tuần, để việc kinh dinh cho phó giám đốc lo. Tôi được chồng chăm rất chu đáo. Sau thời kì ấy, anh đi làm lại, tôi thuê giúp việc theo giờ ban ngày còn buổi tối chồng vẫn coi sóc, nuông chiều hai mẹ con.
Tôi cứ nghĩ mình hạnh phúc lắm. Cho đến khi con được 4 tháng, chồng giúp tôi trông con rồi ngủ quên bên cũi. Tôi vừa bước ra khỏi phòng tắm thì thấy anh ấy có tin nhắn đến. Vô tình thôi, tôi đọc được dòng chữ trên tin nhắn: "Anh định nhùng nhằng với vợ đến bao giờ, con chúng ta sắp được 1 tuổi rồi. Nếu anh không cưới đừng trách bố em tàn tệ".
Tôi run lật bật, cuốn hút hét lên nhưng kiềm lại được. Cả đêm hôm ấy, tôi chẳng thể ngủ được vì nghĩ cách đối diện với chồng. Chắc chắn anh nhân ái tình, có cả con riêng, đứa trẻ ấy chào đời trước con của chúng tôi. Anh đã hỗ tương với cô ta bao lâu mà tôi không hay biết? Vì anh không đủ kiên nhẫn cùng tôi chờ đón sự xuất hiện của đứa con này nên tầm bên ngoài ư?
Tôi đấu theo dõi chồng, cảm nhận được anh hay đờ đẫn suy nghĩ và có vẻ rất mỏi mệt. Một lần tôi vờ hỏi thăm thì anh bảo công ty gặp khó khăn, khách hàng lớn rút đơn hàng đột ngột nên công ty đang bị nợ quá hạn ngân hàng. Tôi xót xa nghĩ đến lời đe dọa của cô gái kia. vững chắc, chồng tôi đang giằng co giữa vợ con bên này và bên kia nên mới như thế.
Tôi thực sự rất buồn tủi, nghĩ đến việc chồng phản là không thiết ăn uống, cho nên tôi cũng sụt hẳn cân. Nhưng càng nghĩ tôi càng sợ đánh mất gia đình mình, con mất bố nên cứ cố gắng đợi xem anh ấy làm gì.
Sau đó 1 tháng, cô gái kia đến tận nhà tìm tôi. Nhìn đứa trẻ cô ta dắt theo, tôi biết vững chắc là con của chồng tôi vì nó giống anh như đúc. Cô ta cười bảo tôi: "Nhìn nó là chị đủ hiểu đúng không? Anh ấy thèm khát một đứa con nên tôi đã cho anh ấy được làm cha. Có điều, sao chị cũng vừa kịp có thai chứ? Chính chị làm cho con tôi sinh ra thiệt thòi".
Chồng tôi từ ngoài cửa lao vào. Có lẽ anh ấy biết mục đích của cô ta. Anh ấy vừa vội vã xin lỗi tôi vừa đuổi cô ta đi. Lúc này đây, cô ta gào khóc thảm thiết, chửi chồng tôi vô tình, bạc bẽo, vô trách nhiệm. Cô ta bảo sẽ nhờ bố tiếp trừng phạt chồng tôi cho lại gan.
Chúng tôi có một đêm thức trắng nói chuyện với nhau. Chồng tôi thúc cô ta thích anh và tấn công quyết liệt. Trong một lần say rượu, anh không khiên chế được và đã vượt quá giới hạn. Sau đó, anh rất ăn năn và tránh mặt nhưng cô ấy lại dính bầu. Vì đứa con anh khát khao có được, anh từng nghĩ đến việc ly hôn tôi để đến với mẹ con cô ấy, nhưng tôi lại cũng có bầu luôn nên anh không dứt ra được.
Chồng xin tôi ưng ý đứa con riêng của chồng và bổn phận của anh với nó. Anh hứa sẽ không rời bỏ mẹ con tôi và mong tôi tha thứ. Nhưng thật tâm, tôi không còn niềm tin với chồng mọi người ạ. Tôi không biết anh nói thật bao nhiêu. Tôi chỉ biết cô gái kia Có lẽ đã trở nên vợ anh nếu tôi không may mắn có bầu. Tôi có nên ly hôn không? Giờ đây nhìn thấy anh ấy là tôi cảm giác đôi mắt thù hận của cô gái kia ám ảnh tôi.
(trinhthuhang...@gmail.com)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét