Nhà ruột tôi nghèo, đông anh chị em, 2 con trai, 4 con gái, đều có gia đình riêng. Gia đình tôi rất tệ, có thể nói tệ nhất xóm. Cha tôi và hai anh trai là cột trụ nhưng nghiện rượu, nói năng chẳng đâu vào đâu ra đâu, bị người ta coi thường, con cái và các em không tôn trọng. Cha uống rượu ngày 3 cữ, say suốt ngày. Từ khi được sinh ra trên đời cho tới giờ tôi chưa một ngày thấy gia đình bình yên. Những ngày lễ, Tết, đám giỗ... cha rảnh không làm gì thì ngày uống chục cữ, lại chửi tục, chửi độc. Gia đình tôi chưa có ngày sum hiệp nào trọn.
Hai anh trai cũng giống cha, nghiện rượu, đầu óc không thường nhật. Anh trai đầu được vợ chăm lo, chiều chuộng, hai con ngoan nên cũng tạm ổn. Có điều anh say xỉn chửi tục, thân phụ, hành hạ vợ. Chị dâu uống thuốc tự vẫn, may sao đưa đi cấp cứu kịp thời nên giờ còn sống mà yếu ớt. Anh kế tiếp cũng như anh đầu nhưng thần kinh hơn, vợ chồng anh từng đánh bố mẹ tôi nhiều lần vì mâu thuẫn, gây sự với nhiều người đủ thứ chuyện, cho hai con nghỉ học để đi làm gửi tiền về khi con mới 13 tuổi, bóc lột con tới mức mua xe trả góp bắt con trả tiền hàng tháng, rồi chửi bới thậm tệ mỗi khi con xin tiền. Hai đứa hỏng hết.
Chuyện tôi đang đau đầu là cách đây hơn một tháng, con trai út của anh thứ hai mới 15 tuổi đi gây sự, chọc phá làm hơn chục đứa đuổi đánh, trong lúc tháo chạy đã tông vào một học sinh lớp 8, hai người bị thương rất nặng phải đi cấp cứu. Anh chị tôi rất thờ ơ, sau 2 tuần con xuất viện, hậu quả mù vĩnh viễn một mắt, người không sao. Cháu bé bị tông tình hình rất nặng, tay gãy làm 3, gãy xương hàm, vẹo, lệch hàm, nằm viện hơn một tháng và thỉnh thoảng tái khám vì còn phải theo dõi và chạy điện cái tay. Điều đáng nói là gia đình anh trai tôi không có bổn phận với gia đình người bị tông, không hỏi han hay thuốc thang gì cả. Trong khi gia đình người ta rất hiền lành và biết điều, họ đã ký giấy cho lấy xe ra và gia đình anh tôi đã đi sửa hai chiếc xe.
Khi sự việc xảy ra, tôi đã điện thoại về hỏi thăm tình hình ưng chuẩn chị gái và mẹ. Tôi nói chị gái nên trao đổi với vợ chồng anh, đến thăm họ, nếu không có tiền thì xin họ từ từ trả. Gia đình anh trai có vẻ không muốn đền và trốn tránh. Nhiều khi gia đình họ bức xúc gọi điện thì anh chị chửi thẳng là không tiền, còn đang phải lo cho con. Bức xúc quá họ đã đến nhà anh tôi tìm kiếm, mang theo nhiều người. Trước đó họ đến và gọi điện thoại nói chuyện tình cảm nhiều lần nhưng không được. bố mẹ và nhà tôi vô cùng hoảng sợ, họ nói nếu mùng 5 Tết mà không có trách nhiệm thì đừng trách.
Được chị gái tôi động viên, chị dâu đi cùng xuống thăm gia đình họ nhưng cháu bé đó chưa về. Họ nói một trận, chị gái im lặng nghe, còn chị dâu thái độ chán lắm. Chị dâu đưa 2 triệu nhưng lại thở than quá nên gia đình người ta đánh tiếng mang về tiêu Tết, qua Tết tính sau. Nay con của họ đã trở về nhà, người ta gọi điện báo xuống thăm mà anh chị không xuống, có ý định trốn tránh tiếp và đi làm ăn xa. Xin nói thêm là gia đình anh chị tôi thẳng băng cãi vã, đánh nhau, chuyện này chị gái cũng ngại tham gia, sợ nói ra rồi vợ chồng lại lôi hai đứa trẻ ra hành tội, gia đình toán loạn.
Tôi đã bàn tính với chị gái là mấy chị em gom tầm chục triệu rồi âm thầm xuống thăm cháu bé bị tai nạn kia. Sau đó lại nghĩ nếu làm vậy anh chị tôi sẽ ỷ lại, thêm nữa 10 triệu biết có giải quyết tận gốc vấn đề hay không? Trong khi anh chị tôi còn sức lao động, đi làm thợ nề, tổng thu nhập vợ chồng tầm 10 triệu/tháng cũng không mở lời nhờ giúp hay chẳng có ý định đền người ta. Hôm trước "bị" xuống thăm họ, chị dâu cũng bảo ra Giêng phụ cháu bé chút ít mà giờ tính đường đi chỗ khác. Tôi lo nghĩ vì thương cháu bé bị tông, gia đình họ hiền lành mà nghèo lắm. Tôi cũng lo cho bình yên của ba má ruột mình, mỗi khi người ta kéo đến làm ầm ầm thì cha đánh chửi mẹ vì cha say xỉn, thấy nhà ầm ĩ là chửi. Bữa trước nhà anh tôi thiếu nợ tiền ga người ta đã tới quấy rối, mẹ can thiệp và bị ba đánh gãy tay. Tết đó gia đình tôi ảm đạm, nản.
Tôi rất hoang mang và đớn đau tột bậc, kinh tế cũng không có, còn nuôi con nhỏ không dư giả gì. Tôi chỉ phụ giúp bác mẹ ruột chút xíu hàng tháng thôi. Tình hình hiện tại không biết làm sao cho trọn nghĩa vẹn tình và ít hậu quả nhất. Mong bạn đọc cho tôi một lời góp ý thật thật tình, mọi lời la rầy về gia đình tôi xin nhận.
Quyên
độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được tương trợ, đáp thắc mắc.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét