Với nhiều người, duyên cớ để khiến
hôn nhân vỡ vạc
phải là vợ hoặc chồng bắt nhân tình, gia đình chếch mếch hoặc ít nhất cũng phải mâu thuẫn lớn với nhau. Tuy nhiên Đôi khi lý do của việc đó nó len lách dần trong cuộc sống gia đình và rồi, có ngày bùng nổ.
Mạng tầng lớp Zhihu từng xuất hiện một bài viết khiến người ta phải để ý. Bài nói về một cuộc ly hôn kỳ lạ. Chuyện như sau:
"Là một người đã ly hôn, tôi sẽ kể cho mọi người câu chuyện của chính mình.
Cuộc sống hôn nhân rất đơn giản: Anh ấy theo đuổi tôi, yêu hai năm rồi hôn phối. Anh ấy đối với tôi rất tốt, đối với cha mẹ họ hàng cũng rất ổn. Tôi cũng trọng và trông nom người thân anh ta, mẹ chồng nàng dâu cũng không có mâu thuẫn gì. Quan hệ của hai gia đình rất tốt. Đó có lẽ là hình mẫu gia đình hoàn hảo với bất cứ người nào rồi đúng không?
Sau này, anh ta bắt đầu mỏi mệt, không phải vì tôi mà vày anh ta đối xử với tôi rất tốt nhưng lại không cảm nhận được tình và sự đáp lại từ tôi.
Bởi thế, khi gặp được tình nhân trong mộng, anh ta nhận ra rằng mình có thể yêu thêm lần nữa và đề cập với tôi chuyện ly hôn.
Anh ta cần gì? Anh ta coi tôi có thể giống như một cô gái nhỏ cần ôm ôm, hôn hôn chứ không phải đề nghị anh tụ tập hơn với công việc và chỉ trích anh vì thái độ thiếu tiến bộ.
Anh ta hi vọng tôi có thể chú ý đến những gì anh ta nói và những điều anh ta mong muốn chứ không phải siêng năng bận rộn làm việc và học tập, áp đảo anh ta.
Anh ta cũng cầu mong tôi có thể làm vợ hiền và tiêu pha hà tiện thay vì chuyện mỗi ngày kiếm tiền rồi tiêu tiền như thế nào.
vơ những điều này đều là sau khi ly hôn tôi mới biết, anh ta không hề nói với tôi về những kì vọng ấy. Tôi cũng không biết để mà hỏi bởi cuộc hôn nhân rõ ràng chẳng sóng gió gì hết, vẫn sống cùng anh ta theo cách sống của một người đàn bà độc lập.
Anh ta cho rằng tôi hiểu tất tật nhưng không muốn làm, tôi lại nghĩ là anh ta hiểu tôi rất rõ.
Tôi không hề hối chuyện kết hôn hay ly hôn. Tôi chỉ muốn nói rằng hôn nhân cần sự giao lưu giữa cả hai vợ chồng. Đừng nghĩ rằng không cãi nhau hay gia đình không xung đột là có thể lâu dài.
Có lúc, hôn nhân thiên nhiên đi đến bờ vực tan vỡ, không phải là do tính cách không ăn nhập hoặc cặp bồ mà căn bản là chúng ta không hiểu đối phương cần gì. Cả hai không nói, không tranh luận để rồi hiểu lầm chồng chất. Đôi khi, chỉ vì sự lặng im mà hôn nhân không thể tiếp kiến nổi.
Sau khi anh ta đề nghị, chúng tôi ly hôn trong hòa bình, cha mẹ và bạn bè đều rất sửng sốt. Lúc đến văn phòng để làm thủ tục, nhân viên còn cho rằng chúng tôi ly hôn giả hoặc vấn đề nợ nần.
Sau khi làm xong thủ tục ly hôn ra đến cửa, cả hai chúng tôi ôm nhau rồi khóc, kết thúc cuộc hôn nhân 5 năm. Anh ta mệt mỏi vì nghĩ tôi không yêu anh. Tôi thì không muốn hạ thấp bản thân để cứu vãn cuộc hôn nhân này.
Chồng cũ của tôi không phải là một người đàn ông mạnh mẽ nhưng là người rất tốt. Tôi nhóng anh ấy có thể yêu một ai đó một cách sâu sắc hơn và đạt được những gì anh mong muốn.
Tôi dìm tất thảy mọi sai trái, hoàn toàn dấn rằng tôi có lẽ đã vô tình tạo ra bạo lực lạnh trong hôn nhân mà không hề hay biết, cũng nhấn rằng hầu hết nghĩa vụ trong việc ly hôn là do tôi.
Khi chồng cũ đề nghị ly hôn, tôi đã rất sốc. Tôi đã nghĩ rằng hôn nhân của chúng tôi rất hạnh phúc, cùng nhau đi du lịch cùng nhau xem phim cùng nhau ăn kem và cùng nhau coi ngó bố mẹ.
Nhưng anh ấy lại nói rằng anh ta rất khổ cực, không cảm nhận được ái tình từ tôi, không kiếm được lý do hay nguyên cớ nào khác.
Anh ta đã từng suy nghĩ có người nữ giới khác bên ngoài một lần nhưng chưa kịp đi xa hơn thì đã bị tôi phát hiện. Tôi đã tha ngay vì mọi chuyện chưa có gì. Sau đó, tôi cũng nhẹ nhõm hơn, quan hoài hơn tí đỉnh, do vậy anh ta không dám mở miệng bảo tôi thay đổi hay trách móc tôi.
Tôi cũng chẳng bao giờ nhắc lại câu chuyện đó nữa. Anh ta cho rằng tôi chẳng yêu anh ta chút nào nên lười nói chuyện với anh ta. bởi vì công việc cần xã giao nhiều, tôi lại học thêm MBA nên hai vợ chồng càng ít có nhịp nói chuyện với nhau. Anh ta chờ mãi, chờ mãi để tôi bắt nhân tình rồi mới kiếm cớ ly hôn nhưng chờ không được.
Tôi không hề biết suy nghĩ của anh ta cho tới khi thương thảo chuyện ly hôn. Trước đó, tôi không bằng lòng với anh ấy nhưng chỉ có chỉ trích, yêu cầu mà chưa một lần đốc thúc hay khích lệ anh thế. Tôi viết ra để muốn suy ngẫm và chỉnh đốn lại bản thân cùng những người phụ nữ khác.
Trong hôn nhân, đừng bỏ bễ người đàn ông của mình. Nhiều nữ giới xinh đẹp, ổn định, kiếm ra tiền và cảm thấy rằng đàn ông cần cung phụng, chăm lo cho mình. Đôi khi, hãy ngừng lại vài giây cảm ơn anh ấy vì những sự lo toan và hi sinh đó. Hãy giao thiệp với chồng, đừng im lặng. thỉnh thoảng, một cuộc cãi vã cũng khiến nhiều vấn đề được giải đáp đấy. Đừng bao giờ lặng im trong hôn nhân".
Đọc xong câu chuyện không khỏi khiến người ta phải ngẫm nghĩ. Đúng là Đôi khi, nguyên do cho chuyện ly hôn đến từ điều nhỏ bé như thế. Hai vợ chồng không nói chuyện với nhau, không san sớt với nhau. Lâu dần, khoảng cách giữa cả hai càng thêm lớn dần và hạnh phúc đổ vỡ.
Thế mới biết, giao dịch trong hôn nhân rất quan yếu. Đừng để sự im lặng của mình gạt đi chính hạnh phúc của mình. Chẳng ai nói ra, chỉ còn lại sự diễn dịch thì rất khó có thể nắm tay cùng nhau đi hết con đường đời còn lại.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét