Thứ Hai, 9 tháng 3, 2020

30 tuổi tôi chưa biết mình cần gì

Những ngày đầu mới ra trường tôi tự tin và máu nóng bao lăm thì hiện lại tự ti và mất phương hướng bấy nhiêu. Người ta bảo tuổi này phải có hoài bão và máu lửa nhất, thế mà tôi không được như thế.

Tôi có công việc tốt, lương cao so với khả năng, mấy năm trước tích góp mua được căn hộ nhỏ trả góp, một phần là để có chút tài sản khăng khăng, một phần để anh em tôi ở cùng cho tiết kiệm tổn phí khi cả hai chưa lập gia đình. Sau những tiêu nhất quyết và trả góp nhà hàng tháng, tôi để được tầm 10-15 triệu.

Tôi làm kỹ thuật, biết tiếng Anh, tiếng Pháp, ở trình độ khá thôi. Tôi không giỏi giao du và phát âm không chuẩn lắm do tính cách và không đoàn luyện liền, với lại công việc cũng không cần giao dịch quá nhiều.

Cả năm nay tôi cảm thấy không còn động lực làm gì nữa. Tôi nạm kiếm thêm tiền để sau này lo cho ngày mai hay lúc ốm đau bệnh tật, nhưng tôi làm gì cũng lỗ. Có lúc tôi còn vay thêm ngân hàng xong thua lỗ mất hết. Giờ đây tôi như tay trắng, chẳng có gì ngoài cái nhà trả góp còn nợ hơn tỷ đồng, mà tôi thấy như là một gánh nặng.

Tôi không còn năng động, nhạy bén như các bạn trẻ mới ra trường, không còn thích tập kết bạn bè hay gặp gỡ mọi người. Làm xong là tôi về thẳng nhà, cuối tuần cũng không muốn gặp ai. Có lúc tôi xin nghỉ phép hai tháng, đi châu Âu một mình, lang thang khắp nơi xem mình thực thụ cần gì. Tới giờ tôi vẫn không có câu giải đáp, càng không biết mình phải làm gì.

Cuộc sống của tôi giậm chân tại chỗ từ nhiều năm nay, trong khi đó bạn bè đều thành đạt, có gia đình, có hướng đi riêng trong sự nghiệp. Tôi không còn cảm thấy vui, thấy mặc cảm, không dám làm quen với ai, 6-7 năm nay không mở lòng tâm tình san sẻ với bất kỳ người nào, mọi sức ép tôi đều nỗ lực giải quyết, đọc sách self-help (sách tự lực) hay đi du lịch để lấy lại ý thức. Giờ mấy cái đó không còn hiệu quả với tôi nữa.

bác mẹ cứ giục lấy vợ, tôi lại càng áp lực. Tôi còn chẳng có người yêu, thấy mình không có gì trong tay để con gái họ yêu.

Muốn thoát khỏi tình cảnh thì cách tốt nhất là thoát khỏi môi trường, thế nhưng tôi lại không dám bỏ việc. Tôi từng được đánh giá cao trong công ty, được đề cử làm quản lý, làm việc với khách hàng quốc tế, tôi đều từ chối, thấy mình không đủ kỹ năng cùng sự tự tin và chịu được sức ép cho vị trí đó.

Thời đại công nghệ, mọi thứ phát triển rất nhanh, giờ tôi nhạt nhòa và thụ động trong công việc. Có lúc tôi nghĩ hay bỏ việc đi học châu Âu hay Australia để tìm hướng đi mới, làm mới cuộc sống. Rồi tôi lại nghĩ mình quá già để bắt đầu lại, mà còn phải trả góp cái nhà, hơn nữa chi phí ăn học cũng không phải nhỏ.

Có lúc tôi nghĩ hay bán nhà để khởi nghiệp với bạn, nhưng kế hoạch kinh doanh của tôi lại thấy không hiệu quả, sợ nếu lỗ nữa sẽ trắng tay, rồi ngay cả thời gian cũng không còn. Mong các bạn cho tôi một vài lời khuyên để thoát khỏi tình cảnh này.

Hưng

bạn đọc gọi vào số 09 6658 1270 để được tương trợ, giải đáp thắc mắc.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét