Vợ chồng tôi mới mua được một căn hộ tầm trung . Tuy vẫn còn nợ một tí nhưng cũng đủ khiến chúng tôi vui mừng, nô nức vô cùng.
Thấy mẹ chồng ở quê thui thủi 1 mình, tôi bàn với chồng đón bà lên ở chung với vợ chồng tôi. Chúng tôi vừa săn sóc được cho bà đồng thời nhờ bà chăm nom nhà cửa, con cái phần nào những lúc bận rộn. Chồng tôi nghe thế thì vui mừng lắm, còn cảm kích vợ mãi.
Cho đến ngày nay, mẹ chồng nàng dâu nhà chúng tôi đã sống chung được 2 tháng. Mẹ chồng tôi phải cái tính "phổi bò", hay quát tháo, nhiều lúc thích ra lệnh cho người khác làm theo ý mình nhưng thực ra bản chất của bà không xấu. Bà cũng là nhân tình con thương cháu, có bà lên sống cùng tôi thêm yên tâm về con cái, nhà cửa rất nhiều.
Hôm đó, tôi với bà có chút dị đồng quan điểm. Bà nằng nặc muốn cho con trai tôi ăn cua vì cua nhiều canxi, nhưng tôi đã nói rõ cơ địa thằng bé không phù hợp với cua, ăn xong sẽ bị khó tiêu. Bà không nghe, tôi cũng chẳng nhượng bộ, chung cục bà hùng hổ đứng dậy, chỉ thẳng tay đuổi tôi đi.
“Sao cô cứ cấm cản tôi thế nhỉ? Cô ra khỏi nhà này ngay, nhà này con trai tôi mua, cô chỉ ở nhờ thôi! Đã ở nhờ còn không nghe lời!”, bà quát tháo tôi.
Tôi dù khó chịu nhưng vẫn lặng im không cãi lại bà lời nào, sau đó lẳng lặng mở két sắt, lấy sổ đỏ căn nhà ra cho bà xem. Bà đang tức giận nghi ngút tức thì hạ hỏa lập tức khi nhìn thấy người đứng tên trên giấy má duy nhất chỉ có tôi!
Vừa hay chồng tôi về, anh cười cười giảng giải với bà rằng lương tôi cao hơn lương của chồng , bố mẹ tôi còn cho thêm một khoản, tiền mua căn nhà này tôi góp tới 8 phần, vậy nên anh tình nguyện để 1 mình tôi đứng tên.
Mẹ chồng tôi ngẩn ngơ một lúc rồi cười với con dâu: “Mẹ xin lỗi nhé! Không nghĩ con dâu mẹ lại tài giỏi tới vậy”. Rồi bà quay sang con trai: “Tôi nuôi anh ăn học tốn bao lăm cơm gạo, giờ anh kém cỏi đến mức còn chẳng bằng vợ thế này à? Đàn ông mà kém cạnh phụ nữ, nom dòm mất vợ như không! Nhưng được cái thằng này có khẳng khái đàn ông, không tham tiền của vợ!”.
Tôi và chồng đều bật cười trước lời tếu táo của mẹ chồng. Sau hôm đó, mẹ chồng đổi thay hẳn thái độ đối với tôi. Bà đối với tôi hòa hoãn, thân thiết hơn hẳn. Bà nói bà quý mến tôi vì tôi có tài, không là gánh nặng cho chồng. Tôi hẳn nhiên vui vẻ tiếp nhận tình cảm của bà, song song cũng quan tâm, chăm sóc bà chu đáo. Chúng tôi còn sống với nhau cả phần đời còn lại nhưng!
(dunghoa56...@icloud.com)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét